cùng tổng tài daddy cưng chiều mẹ
Đọc FULL truyện Cùng Tổng Tài Daddy Cưng Chiều Mẹ (Tô Kim Thư, Lệ Hữu Tuấn) ️. Hiện bộ tiểu thuyết ngôn tình Cùng Tổng Tài Daddy Cưng Chiều Mẹ đã cập nhật chương cuối ⚡. Đọc FULL bộ truyện tại đây.
Cùng Tổng Tài Daddy Cưng Chiều Mẹ. Song. Ngôn Tình, Sủng. Đang ra 1 năm. 8345 291 797. Đánh giá: 4.3 / 5 từ 4 nhận xét. Đọc Chương 1 "Tô Kim Thư, chúng ta dù gì cũng là chị em cùng cha khác mẹ. Chỉ cần cô thay tôi ngủ với tổng giám đốc Vương một đêm, tôi liền có thể gả vào
madtheserti1978. Đọc truyện Cùng tổng tài daddy cưng chiều mẹ full miễn phí được cập nhật nhanh nhất tại Review Cùng tổng tài daddy cưng chiều mẹ, Cùng tổng tài daddy cưng chiều mẹ review mới nhất và hay nhất chỉ có tại Đọc truyện Cùng Tổng Tài Daddy Cưng Chiều Mẹ Tô Kim Thư của tác giả Song “Tô Kim Thư, các bạn dù gì cũng chính là chị em cùng phụ thân tương đốic mẹ. Chỉ cần cô tthường xuyên tôi ngủ với tổng bảng giám đốc Vương một đêm, tôi liền hoàn toàn có thể gả vào nhà giàu rồi” “Nếu cũng như chưa hẳn do tổng bảng giám đốc Vương nhu cầu cần là người con gái thật sạch mát thì vấn đề xuất sắc cũng như thế này cũng không tới lượt cô đâu.” “Nếu cô dám khước từ, tôi lập tức bảo phụ thân cắt tiền viện phí của anh trai cô, rút máy thở ra khiến cho anh ta chờ chết. Cô tự mà liệu đi…” Tô Kim Thư đã đứng trước cửa phòng Suite tổng thống, bên tai vọng lại giọng nói của Tô Bích Xuân lúc nãy. Một vụ tai nạn xe, cô thiếu tính mẹ mình, người anh trai yêu thương cô nhất cũng biến thành một người thực vật. “Nhóm của Hoa Đông gần cũng như cam đoan rằng loại sóng ngắn điện thoại cảm ứng đó thường xuyên chỉ mở cửa ở khu Nam của nước Thiên Hoàng thôi, mà thị trấn Ninh Lâm vừa vừa được công nhận vào Khu Vực phía Nam của nước Thiên Hoàng, công ty chúng tôi nghỉ ngờ rằng dãy sóng ngắn đó là manh mối mà cô Tô đã giữ lại cho các bạn” Lệ Hữu Tuấn lặng yên nghe Lục Anh Khoa report, đầu ngón tay thon dài của anh nhẹ dịu gõ xuống bàn. “Bây giờ trong tay cậu còn có thêm bao đa số chúng ta hoàn toàn có thể điều động đi?” “Ba mươi người.” “Phái hai mươi người noi theo dõi đường đại dương đó, cậu cũng đích thân qua đó đi” “Vâng” Sau khi Lục Anh Khoa quay người rời đi, Lệ Hữu Tuấn đứng dậy, đi ra bên ngoài của điền trang. Elburg đã sang ngày thu, các cái lá gold color bị gió thu thối bay toán loạn khắp nơi, Lệ Hữu Tuấn đút tay vào bên trong túi áo, biểu cảm phía trên mặt cũng biến thành lạnh lùng hơn nhiều. Trong hai ngày tiếp theo sau, tình trạng Lục. Anh Khoa đi khảo sát cũng cảm thấy không được thuận tiện lắm. Nhóm tương đốin kém chất lượng trên hết chẳng hiểu sao lại bặt tăm, thật ra, nếu tính ra thì các người mà Lục Anh Khoa dẫn đi cũng hoàn toàn có thể gọi là tỉnh giấc anh rồi, cũng nhưng ngay lúc này bọn họ không đuổi được theo chiếc du thuyền đó, đã vậy lại còn bị kém chất lượngi quyết và xử lý cả đoàn. Cuối cùng thì Lục Anh Khoa cũng tinh thần được sự nghiêm trọng của chuyện này, có vẻ cũng như đối phương cũng bắt gặp ra sự hiện diện của bọn họ rồi, thế cho nên khi đã nếu như muốn chặn đường những người lại thì đã tương đối phiền. Lần này Lục Anh Khoa đích thân đi ra phía bên ngoài, dẫn một đội lính đặc chủng đã kém chất lượngi ngũ đi, song song cầm theo những khí giới và loại công cụ tương đốic theo, đuổi theo. Bạn có muốn đọc thêm truyện Tiểu cô nương mỗi ngày đều sợ thành thân
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để 160 Cô ấy vẫn chỉ là một đứa bé “Lệ Hữu Tuấn sao anh lại ở chỗ này?” Lê Duyệt Tư nhíu mày hỏi. Ngay cả mí mắt Lệ Hữu Tuấn cũng không thèm nhấc lên “Vấn đề này hẳn là cô nên đi hỏi chồng chưa cưới của cô một chút.” Nói xong, anh liếc mắt nhìn Lục Anh Khoa một cái “Còn sửng sốt làm gì nữa? Đến đồn cảnh sát” “Hữu Tuấn” Lê Duyệt Tư nhíu mày đột nhiên tăng lớn giọng nói. Trên mặt Lệ Hữu Tuấn bắt đầu hiện lên sự không kiên nhãn “Có phải cô rất nhàn rồi hay không, chuyện gì cũng thích cắm đầu tham dự vào?” Đang ở trước mặt nhiều người mà lại bị nói những lời như vậy, trên mặt Lê Duyệt Tư dường như khó tránh có một chút tức giận. Khóe miệng của cô ấy nhếch lên một nụ cười miễn cưỡng, sau đó lại nhanh chóng chĩa mũi nhọn vào Tô Kim Thư “Kim Thư, Hân Tinh cô ấy vẫn còn là một cô bé. Nếu bây giờ vào đồn cảnh sát, đời này nhất định sẽ bị hủy hoại, cô có thể đừng hung hăng dọa người như vậy được hay không, tha cho cô ấy đi?” Ngay lúc vừa nhìn thấy Tô Kim Thư, Kỷ Hân Tinh liền tức giận, cô ta vội vàng đưa tay kéo Lê Duyệt Tư lại “Đàn chị, chị đừng cầu xin cô ta.” dạng như thế này, đáng lẽ khả năng cô ta muốn hại chết tôi phải cao hơn mới đúng chứ. Nếu cô ta còn là một đứa bé thì khi phạm sai lầm càng phải nên được giáo dục, nếu không đợi sau khi trưởng thành rồi lại tiếp tục phạm sai lầm, chỉ sợ là kết cục cũng không dễ dàng như vậy. “ “Tô Kim Thư cô còn có mặt mũi nói tôi, rõ ràng chính là cô vừa rồi đã động thủ đánh tôi một cái tát, còn uy hiếp tôi. Nếu như không phải do cô động thủ trước thì làm sao tôi có thể vô duyên vô cớ đẩy cô được” Lúc này, Phương Trí Thành đang đứng ở một bên dường như cũng có chút không nhìn nổi nữa, mở miệng nói “Cô Kỷ, tuy rằng cô còn chưa trưởng thành, bây giờ vẫn chỉ là một “đứa bé”, nhưng ba mẹ của cô không có dạy cô hay sao, trẻ nhỏ không thể nói dối? Vừa rồi tất cả nhân viên trong đoàn làm phim đều nghe thấy cô mắng Tô Kim Thư là tiện nhân, sau đó còn đưa tay đẩy cô ấy. Cho dù cô là người có bối cảnh đi chăng nữa thì cô cũng không thể đổi trảng thay đen như vậy được?” Người của đoàn làm phim nghe thấy Phương Trí Thành mở miệng, cũng nhao nhao lên tiếng phụ họa “Đúng vậy, tôi cũng nhìn thấy được” “Không sai, chính là Kỷ Hân Tỉnh cô ta động thủ đẩy người trước.” “Rõ ràng chính là mình động thủ đánh người trước, hiện tại còn muốn cắn ngược lại người ta một cái, ngôi sao mới mà tập đoàn Lục Dương muốn nâng đỡ, ngay cả tiêu chuẩn cơ bản nhất để làm người cũng không học được, vậy mà còn muốn làm ngôi sao?” “Giá trị như vậy, chỉ sợ là muốn dạy thành một đứa trẻ hư cũng nên?” Kỷ Hân Tinh dù sao cũng chỉ là một cô gái nhỏ. Sau khi nghe được những lời này thì những giọt nước mắt liền đua nhau chảy ra. Sắc mặt của Lê Duyệt Tư thật sự đã vô cùng khó coi, cô ấy lạnh lùng nhìn chằm chẩm Tô Kim Thư “Coi như là cho tôi một chút mặt mũi cũng không được sao? Lúc trước cô muốn cứu Lâm An Nguyên cũng là nhờ tôi rút đơn kiện, bây giờ cứ xem như là cho tôi một chút mặt mũi, chúng ta huề nhau.” Hữu Tuấn nhíu mày, đang chuẩn bị mở miệng, đột nhiên nghe được Tô Kim Thư cúi đầu nở nụ cười “Cô Lê, lời này của cô đã nói sai rỉ Nguyên có thể được thả ra đúng thật là do cô đã rút đơn kiện, chuyện này tôi rất cảm kích cô. Nhưng đối với một đứa trẻ vị thành niên, sự nuông chiều vô tận mới là cái hại lớn nhất, thừa dịp bây giờ cô ta còn chưa trưởng thành, đưa đến đồn cảnh sát để giáo dục lại, nói không chừng hiệu quả sẽ tốt hơn” “Cô… Khuôn mặt xinh đẹp của Lê Duyệt Tư rất lạnh lùng, bị Tô Kim Thư chặn miệng lại một chữ cũng không nói nên lời. Lệ Hữu Tuấn lạnh lùng liếc cô ta một cái, lập tức quay đầu nhìn về phía Phương Trí Thành “Tất cả tư liệu của bộ phim tuyên truyền này đều xóa hết đi, hợp đồng quảng cáo cũng phải hủy bỏ, thuận tiện thay tôi chuyển lời đến cho các đạo diễn lớn, từ nay về sau nếu ai dám hợp tác với cô ta thì chính là đối địch với tập đoàn Lệ Thiên.” Lục Anh Khoa ở một bên đi tới, có lòng tốt nhắc nhở một câu “Nếu ông chủ không lên tiếng thì chính là đã ngầm đồng ý rồi.” Phương Trí Thành lập tức vui vẻ tươi cười, liên tục nói cảm ơn “Cảm ơn, thật sự cảm ơn trợ lý Lục rất nhiều.” Sau khi Lục Anh Khoa nhắc nhở Phương Trí Thành xong, lúc này mới đi tới bên cạnh Kỷ Hân Tỉnh, nói “Cô Kỷ, cô muốn tự mình lên xe hay là cần tôi giúp cô?” Kỷ Hân Tinh hoàn toàn hoảng hốt, cô ta tuyệt vọng kéo tay Lê Duyệt Tư “Đàn chị cứu em, cứu em với.” Lê Duyệt Tư nhìn Lục Anh Khoa một cái, sau khi nhìn thấy được ánh mắt chân thật đáng tin của anh ấy, cuối cùng vẫn chấp nhận từ bỏ. Cô ấy đẩy Kỷ Hân Tinh ra “Mặc kệ là em đã trưởng thành hay chưa, tự mình gây họa thì nhất định phải tự mình học cách chịu trách nhiệm.” Kỷ Hân Tinh quả thật không dám tin “Nhưng mà, chuyện này đều là do em vì chị nên mới tức gi Vốn dĩ cô ta cũng không biết đến sự tồn tại của Tô Kim Thư. Là Na Na vẫn luôn ám chỉ rất rõ ràng, trong lời nói tất cả đều mang ý tứ chỉ cần cô dạy dỗ Tô Kim Thư, Lê Duyệt Tư nhất định sẽ để ý đến cô. Nếu không phải vì như vậy, làm sao cô có thể vô duyên vô cớ làm khó Tô Kim Thư được cơ chứ? Lê Duyệt Tư nghe được những lời này, khuôn mặt xinh đẹp ngay lập tức trầm xuống “Em đang nói nhảm cái gì đó hả.” Kỷ Hân Tinh bật lên tiếng khóc nức nở “Em, em chỉ muốn thay chị giáo huấn tiện nhân không biết tốt xấu kia…” Na Na lập tức xông lên cắt đứt lời nói của cô ta “Hân Tỉnh, cô gái như cô mới thật sự là một người không biết tốt xấu gì mới đúng chứ? Duyệt Tư cố ý tới giúp cô giải quyết, vậy mà cô còn nhọc lòng cắn ngược lại, vậy mà còn bắt đầu trả đũa.” Kỷ Hân Tinh hoảng hốt, vội vàng lắc đầu “Không phải, tôi không có.” Na Na kéo Lê Duyệt Tư xoay người rời đi “Duyệt Tư, tớ khuyên cậu sau này đừng có tốt bụng như vậy. Cậu nhìn xem người nào cậu cũng muốn giúp đỡ, nếu sau này những người gặp phải đều là bạch nhãn lang giống như vậy thì phải làm sao? Thế mà lại không biết xấu hổ mở miệng nói là thay cậu dạy dỗ Tô Kim Thư, những lời này nếu như bị những phóng viên đó nghe được, không biết lại viết lung tung thành cái bộ dạng gì nữa” Mắt thấy Lê Duyệt Tư bị Na Na kéo tay rời đi, hai chân của Kỷ Hân Tinh mềm nhũn, trực tiếp quỳ trên mặt đất Xong thật rồi. Lệ Hữu Tuấn trầm mặt, đi vài bước tới bên cạnh chiếc Rolls-Royce. Một tay ném Tô Kim Thư vào ghế sau, sau đó nặng nề đem cửa lớn đóng lại. Tô Kim Thư bị ngã đến toàn thân đau đớn, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp nhăn thành một cục. Lệ Hữu Tuấn ngồi bên cạnh cô, nhìn thấy vẻ mặt thống khổ của cô, ánh mắt càng trở nên âm u đáng sợ “Bây giờ mới biết đau?” Giọng nói của anh lạnh lẽo như băng, khóe miệng không ngừng trâm xuống, cho thấy tâm trạng của anh ngay lúc này đang cực kỳ khó chịu.
Văn Án Tô Kim Thư, chúng ta dù gì cũng là chị em cùng cha khác mẹ. Chỉ cần cô thay tôi ngủ với tổng giám đốc Vương một đêm, tôi liền có thể gả vào nhà giàu rồi” "Nếu như không phải do tổng giám đốc Vương yêu cầu phải là cô gái sạch sẽ thì chuyện tốt như thế này cũng không tới lượt cô đâu.” "Nếu cô dám không đồng ý, tôi lập tức bảo cha cắt tiền viện phí của anh trai cô, rút máy thở ra để cho anh ta chờ chết. Cô tự mà liệu đi...” Tô Kim Thư đang đứng trước cửa phòng Suite tổng thống, bên tai vọng lại giọng nói của Tô Bích Xuân lúc nãy. Một vụ tai nạn xe, cô mất đi mẹ mình, người anh trai yêu thương cô nhất cũng trở thành một người thực vật.
Chương 1 Người thế thân “Tô Kim Thư, chúng ta dù gì cũng là chị em cùng cha khác mẹ. Chỉ cần cô thay tôi ngủ với tổng giám đốc Vương một đêm, tôi liền có thể gả vào nhà giàu rồi” “Nếu như không phải do tổng giám đốc Vương yêu cầu phải là cô gái sạch sẽ thì chuyện tốt như thế này cũng không tới lượt cô đâu.” “Nếu cô dám không đồng ý, tôi lập tức bảo cha cắt tiền viện phí của anh trai cô, rút máy thở ra để cho anh ta chờ chết. Cô tự mà liệu đi…” Tô Kim Thư đang đứng trước cửa phòng Suite tổng thống, bên tai vọng lại giọng nói của Tô Bích Xuân lúc nãy. Một vụ tai nạn xe, cô mất đi mẹ mình, người anh trai yêu thương cô nhất cũng trở thành một người thực vật. Ba năm rồi, chỉ có thể dùng máy thở duy trì sự sống… €ô vẫn đang học đại học, cơ bản là không thể chỉ trả được chỉ phí y tế cao như vậy. Bất thình lình, cánh cửa trước mặt bị đẩy ra. Trong bóng tối có một bàn tay to lớn kéo cô vào. “AhI Tô Kim Thư hoảng sợ, cơ thể bị một người đàn ông đè ngược lên cửa. Tô Kim Thư sợ hãi. Cô muốn phản kháng, nhưng đột nhiên cô cảm thấy cả người bất lực. Khi thật! Nhất định là Tô Bích Xuân động tay chân vào ly nước trái cây của cô. Người đàn ông trong bóng tối ấy như một con sư tử săn mồi nhìn thấy con mồi là nhảy vào * Đau quát Toàn bộ cơ thể như bị bánh xe cán qua, không có chỗ nào không đau. Tô Kim Thư kìm nén cơn đau cố gắng mở mắt ra. Căn phòng rất tối, giường thì lộn xộn, quần áo thì trên sàn nhà. Miễn cưỡng có thể nhìn thấy được một cái bóng đang nằm bên cạnh cô, quay lưng với cô mà ngủ. Tô Bích Xuân vì để vào được gia đình giàu có mà không ngần ngại chuốc thuốc cô, đưa cô lên giường của một người đàn ông vừa già vừa xấu xí. Sự sỉ nhục này khiến cho cô cảm thấy không còn mặt mũi, thậm chí không thèm nhìn xem người đàn ông bên cạnh là tròn hay phẳng, kéo chăn lên, hoảng loạn mặc lại quần áo và chạy ra ngoài. Cô chân trước vừa ra khỏi phòng thì cửa phòng kế bên mở ra. Tô Bích Xuân đi ra ngoài trong chiếc áo choàng tắm, nhìn bóng lưng Tô Kim Thư chạy đi mà cười nhạo “Con tiện nhân này, biết ngay là cô làm việc chậm chạp cho nên tôi đã giúp cô một tay, miễn phiền phức.” Không phải vì cô ta có quá nhiều người bạn trai nên việc phẫu thuật màng trinh không thể làm được, thì cũng chẳng cần nhờ tới con nhóc tiện nhân này? Trên mặt nở nụ cười đắc ý, Tô Bích Xuân đẩy cửa bước vào. Trong phòng, hơi thở mơ hồ đó vẫn còn, người đàn ông vẫn đang ngủ. Cô ta cẩn thận cởi áo tắm ra và bò lên giường. Khi nhìn thấy một mảnh máu đỏ trên ga giường trắng tỉnh, cô ta cười một nụ cười tự mãn, nghiêng người qua dựa vào. người đàn ông “Tổng giám đốc Vương, lần đầu tiên của người ta đều đã cho anh rồi, anh nhất định phải chịu trách nhiệm đấy… huh huhl” Người đàn ông vốn đang ngủ say nghe thấy tiếng động, đột nhiên mở mắt ra và đứng dậy. Anh nhìn người phụ nữ trên giường một cách lạnh lùng “Lần này cô đã cứu tôi, cứ nói bất cứ điều gì cô muốn, tôi đều sẽ thỏa mãn cô.” Người đàn ông này có giọng trầm như đàn vi ô lông, gợi cảm mê người. Trong lòng cô ta rất ngạc nhiên. Đây… Dáng điệu cao ráo, và giọng nói này, không phải là cái người tổng giám đốc Vương kia vừa lùn vừa xấu vừa béo vừa già! “Hây dai” Giây sau, đèn phòng được bật lên. Đột nhiên xuất hiện trước mắt, là một khuôn mặt đẹp trai hoàn hảo đến không thể chê bai được, ngũ quan sâu sắc như được thượng đế tạc ra, toàn thân tỏa ra khí chất cao quý nổi bật. Tô Bích Xuân ngây người ..” Cô ta biết người đàn ông này. Cô ta đã thấy hình ảnh của anh trên TV hàng triệu lần, nhà giàu bậc nhất nước Thiên Long, tổng giám đốc của tập đoàn Lệ Thiên, Lệ Hữu Tuấn! Tô Kim Thư tiện nhân đó … lại là ngủ cùng với Lệ Hữu Tuấn? ! Nhà họ Tô. Tô Bích Xuân cười đắc ý, vô cùng ngoan ngoãn ngồi cạnh cha mình là Tô Văn Tâm “Cha ơi, lần này đúng là một kết quả bất ngờ. Cha có thể yên tâm rồi, thời gian này khó khăn tài chính của nhà họ Tô †a sẽ được giải quyết nhanh chóng thôi. Sau bao nhiêu năm cha nuôi nấng đứa con gái này, con cuối cùng cũng đã giúp đỡ được cho gia đình họ Tô chúng ta rồi.” “Người xưa nói phải lắm, mẹ nào con nấy. Năm đó mẹ cô ta thay lòng đổi dạ làm những điều xấu xa, sinh ra đưa con gái cũng chẳng tốt đẹp gì hơn. Bây giờ có thể giúp ích được nhà họ Tô cũng là phước phận cho cô ta” Vừa đề cập đến mẹ của Tô Kim Thư, sắc mặt Tô Văn Tâm liền có phần khó coi. “Bình thường thì giả vờ là băng thanh ngọc khiết, bây giờ trở thành tàn hoa bại liễu, để con xem bây giờ cô ta lấy cái gì để đi ra ngoài mà khoe khoang, hừ, dám dụ dỗ anh Đức Hiệp. Con đoán cô ta vẫn còn đang mơ mộng, chờ đợi chúng ta trả tiền điều trị cho anh trai sắp chết của cô ta! Đúng là ảo tưởng mà!” “Bây giờ đến trinh tiết cũng không còn, đương nhiên là chẳng còn mặt ở lại cái nhà này. Đợi khi cô ta trở về, cha sẽ đuổi đi ngay lập tức, để mẹ con không phải tức giận với cha nữa!” Tô Văn Tâm kéo trợ lý chuyển tiền qua hồ sơ, cười rất vui “Bích Xuân, lần này con đã giúp cha rất nhiều, con đúng là con gái tốt của cha!” “Cha vẫn là cha lợi hại. Không những giúp con bắt được con rể vàng mà còn có thể đuổi cái sao chổi đó đi nữa, chính là một tên trúng hai chim!” “… Hầy !” Cửa phòng khách đột nhiên bị đẩy ra. Hai cha con cùng nhìn qua. Tô Kim Thư đứng ở ngoài cửa, khuôn mặt trắng bệch với thân hình mỏng manh đang run rẩy. €ó lẽ là đã nghe họ nói chuyện rồi Tô Kim Thư nghĩ tất cả chuyện này là do Tô Bích Xuân sắp đặt, nhưng không ngờ lại chính là cha mình. Cha ruột của cô, để giải quyết vấn đề kinh doanh, đưa cô lên giường cùng một người đàn ông khác. Thậm chí còn phải dùng cơ hội này để đuổi cô ra khỏi nhà
cùng tổng tài daddy cưng chiều mẹ